Header Ads

EM LẠI THIỆT RỒI!




Viết cho người phụ nữ của tôi.
Em lại thiệt thòi rồi!
Hôm nay ngày 20/10 em nhỉ, là ngày mọi người phụ nữ Việt Nam được tặng quà xinh xắn, được đi ăn ở những nơi mình thích, được chiều chuộng bất cứ điều gì... Còn e, E phải cô đơn ở nhà một mình và thứ duy nhất nhận được từ Anh chỉ vỏn vẹn vài lời chúc qua tin nhắn.
Em lại thiệt thòi rồi!
Đây không phải là ngày của phụ nữ đầu tiên em chỉ có một mình. Em bảo sẽ không sao đâu, em không buồn. Nhưng Anh biết em đang buồn và tủi thân lắm. Giờ này bạn của em đang đi chơi, giờ này bạn của em đang ăn uống hay hí hửng mở những món quà của chồng, của người yêu tặng. Họ cười, họ vui, họ hãnh diện và chụp hình khoe trên Facebook. Còn em, em chỉ lặng lẽ theo dõi họ với một chút chạnh lòng không thể nói ra.
Em lại thiệt thòi rồi!
Suốt 7 năm gắn bó với nhau, cộng tất cả thời gian mình được ở gần có lẽ chỉ được một năm. Biết bao dịp lễ, dịp tết, dịp sinh nhật em anh đều không có nhà. Nghĩ lại anh thật vô tâm, dù công việc có bận rộn, lẽ ra anh vẫn phải dành thời gian đủ cho em ít nhất là những dịp quan trọng như thế. Nhưng em vẫn ân cần: em tự lo được. Anh cứ tập trung vào làm tốt công việc.
Em lại thiệt thòi rồi!
Anh đã hứa lo cho em một cuộc sống đầy đủ, hạnh phúc, nhưng có lẽ bên Anh, em phải lo lắng nhiều hơn. Vì hoài bão, vì ước mơ của Anh, cuộc sống của mình cứ khó khăn thêm mỗi ngày. Em đã theo anh từ nơi này đến nơi khác, chuyển nhà không biết bo nhiêu lần. Đến giờ này Anh còn chưa cho em được một mái ấm, thậm chí một " túp lều tranh" cũng chả có. Phải sống tạm bợ trong căn phòng trọ chỉ được chục mét vuông.
Em lại thiệt thòi rồi!
Suốt bao năm qua, chuyện cơm Áo gạo tiền đã làm em phải lo nghĩ nhiều. Từ một người con gái nhí nhảnh, với những ước mơ. Giờ đây em phải hy sịnh giấc mơ của em để lo chuyện bếp núc, Anh biết em buồn và suy nghĩ lung lắm nhưng em không nói ra vì không muốn Anh lo lắng.
Em lại thiệt thòi rồi!
Ai lấy chồng mà chẳng muốn láy được người yêu thuong mình, chăm lo cho mình. Người ta bảo " phụ nữ hơn nhau là ở tấm chồng". Mỗi khi bạn em tới chơi, khoe được chồng mua cho thứ này, thứ kia, đi đây đi đó chắc em cũng ước ao được một lần như thế. Cái Áo em mặc đã nửa năm không thay mới, màu đã cũ, chỉ đã sờn vậy mà mỗi khi bảo mua lấy bộ đồ em bảo để tiền đó cho Anh làm ăn. Những lúc như vậy anh lại thấy mình thật tệ.
Em lại thiệt thòi rồi.
Bảy năm với bao thăng trầm, bao thất bại, mỗi lần thất bại là mỗi lần khó khăn thêm. Vậy nhưng em vẫn ở bên Anh động Viên, không oán thán. Nhưng anh biết em cũng đang lo lắng nhiều lắm, phụ nữ có thì, đâu ai trẻ mãi được.
Nhìn em mỗi đêm trăn trở, không ngủ đươc, rồi những tiếng thở dài, rồi có những buổi sáng mắt em sưng húp, anh biết đêm trước em lại khóc. Gần đây em chăm chỉ đi chùa hơn, mỗi lần đi chùa em thành tâm cầu nguyện. Anh biết niềm tin trong em cũng đang cạn dần, em chỉ đang cố gắng tỏ ra bình thường để anh thêm vững tâm.
May mắn lớn nhất mà cuộc sống ban tặng cho anh chính là được gặp và yêu em. Anh chỉ hối tiếc vì chưa mang lại cho em một cuộc sống sung túc, đầy đủ như điều anh muốn. Nhưng anh vẫn đang cố gắng, tiếp tục cố gắng để không phụ sự trông đợi và tình yêu của em. Cảm ơn em, người phụ nữ tuyệt vời.
Các bạn của tôi ơi. Phụ nữ cần được yêu thương, phụ nữ cần được chia sẻ, phụ nữ cần có một bờ vai đủ chắc chắn để tựa. Họ cần một cuộc sống an toàn. Đó là bản năng của phái yếu, dù họ có cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng sâu thẳm trong tâm, họ cũng là những người yếu đuối và cần chở che.
Hãy luôn đối xử tốt với một nửa của mìn các bạn nhé.
Vit tri kỷ - thành viên khởi nghiệp Việt Nam

Không có nhận xét nào